Ái ân xưa năm nhạt, tháng phai
Cố dấu mảnh gương tình đã vỡ
Vết thương lòng đâu dễ nguôi ngoai
Em đã đi, nghĩa là ly biệt
Một cuộc tình sẽ chẳng lên ngai
Vàng son hỡi! xin từ tạ hết
Bởi đâu mua nổi tiếng thở dài
Em đã đi còn ta khờ dại
Trời yêu đương nhường lại cho ngườiVới hoa, bướm xin làm xa lạ
Ước mơ nào dang dở chơi vơi!?
إرسال تعليق