NGƯỜI KHÁCH LẠ



Rồi em sẽ xa ta 
Như chưa từng hiện hữu 
Chưa cùng ta dan díu 
Tất cả thành hư vô 
Bất chợt chiếc lá khô 
Cuối chiều đông run rẩy 
Em ơi em có thấy 
Nó thật giống lòng anh 
Biết trời có còn xanh 
Khi em về xa vắng 
Biết trời có còn nắng 
Khi em đã xa ta 
Em chợt đến, chợt đi 
Như một người khách lạ 
Anh như con đường vắng 
Bao giờ em lại qua?!?

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn