Thoáng tình đầu


Nắng vẫn vậy nhuộm thế gian vàng óng
Gió vẫn thế đưa từng cơn mát lành
Đuổi mây đi cho bầu trời thêm xanh
Cho cảnh vật kia không còn xa lạ.

Một lần thôi cho cái oi mùa hạ
Anh gục đầu trong êm ả mùa thu
Để lá rơi phủ đầy đi nhung nhớ
Thấy mặt trời anh lại ngỡ ve kêu.

Như trong lòng anh bao lần hối hả
Thôi thúc đi tìm ký ức ngày xưa
Đôi má ửng hồng ánh nắng ban trưa
Hay vu vơ ngây ngô không hề biết.

Đó là em,mối tình đầu chớm nở
Là hàng ghế đá,hai đứa nô đùa
Còn vương vấn mấy chùm hoa phượng đỏ
Anh hái tặng em,hái cả tuổi xuân.

Là giờ lên lớp,hai đứa ngại ngùng
Khi bớt chợt ánh mắt trộm nhìn nhau
Là bài thơ anh viết hoài dang dở
Cứ rụt rè giấu kỹ ,khóa trong ngăn.

Là trái tim rạo rực không muốn ngủ
Cứ thổn thức,bồi hồi nốt nhớ mong
Rồi bỗng ngày mai tâm hồn của đá
Ngọng nghịu mãi lại hóa thành chàng câm.

Thủa đầu yêu thương em có còn nhớ
Cứ mỗi buổi chiều anh hay đón đưa
Trên chiếc giỏ xe chở đầy kỷ niệm
Em chở tình anh cập bến mộng mơ.

Vẫn con đường đó giờ là ký ức
Đến ngã ba đường,mỗi đứa mỗi phương
Anh ngồi đây vẫn giảng đường thủa ấy
Thiếu mất em rồi,chỉ những ngày mưa.

Rồi mai đây bên người tình xa lạ
Em còn nhớ đến anh,chàng khờ dại
Cứ mãi dõi nhìn theo bóng em xa
Mặc cho thời gian mờ phai dấu vết.

Thoáng tình đầu anh mãi giữ trong tim…

Post a Comment

أحدث أقدم