LÃNG ÐÃNG CUỐI THU



Một chút gió mơn man se lạnh
Chút nắng vàng heo hắt cuối thu
Một giai điệu tưởng chừng đã cũ
Vẫn bùng lên khát vọng lạc lòng

Thả hồn thơ vào cơn gió thoảng
Theo mây ngàn về cuối trời xa
Thả mộng mơ một thời bé dại
Lên cánh diều ký ức rong rêu

Chợt hiện về thuở nào xa ngái
Trên tay ai chồng vở ố vàng
Gót chân nào lang thang phiêu lãng
Giữa chiều tà đâu bóng tịch dương

Ánh mắt xưa có còn đâu đó
Tiếng cười ai tan giữa hư không
Bỗng giật mình đôi vai thấm lạnh
Bờ mi còn đọng hạt ….
Sương đêm…!

Post a Comment

أحدث أقدم