Người ra đi




Có những lúc tôi tự hỏi mình

Sao tình yêu đau thương đến vậy
Nhẹ nhàng đến vòng tay che chở
Tôi tưởng mình hạnh phúc nhất thế gian

Ai ngờ đâu tình như cơn gió
Mới ngày nào đã vội ra đi
Người rời tôi không lời từ biệt
Nỗi đau lòng biết tỏ cùng ai

Con đường đó tôi và người chung bước
Tiếng cười đùa như vọng đâu đây
Kỉ niệm đẹp tôi và người đã có
Mãi trong lòng hằn vết thời gian.

Hàng lệ rơi vì tình yêu đã mất
Hương còn đây mà người đã đi rồi
Tôi giật mình tưởng đâu là mộng
Ngắt cánh tay đau đớn khóc thầm.

Post a Comment

أحدث أقدم