Đơn phương




Viết gì đây cho mối tình vụng dại
Yêu đơn phương da diết chẳng nên lời
Ôm bóng hình mình cười với ngây dại
Với yêu thương buồn vui và lặng lẽ

Như hoa dại vương mình trong đám cỏ
Dẫu thấp bé nhưng chẳng mong manh
Dẫu khó khăn cũng vươn lên cùng tia nắng
Như chính em người chẳng hoàn hảo

Yêu em rồi anh chẳng ngại khó khăn
Cố vươn mình bước qua vùng mặc cảm
Thấy tia nắng và thấy ánh bình mình

Mình xa nhau, xa quá phải không em?
Nhưng rất gần bên em sự hờ hững
Sự lạnh lung tim anh thắt lại
Rất gần cũng rất đỗi xa xôi

 


Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn