Trăng đêm



Xào xạc tiếng lá vàng rơi
Cuối thu hiu hắt khiến tôi chạnh lòng
Xa vời một mảnh trăng cong
Nỗi niềm trăng tỏ mênh mông trên đồng

Hương quê ngào ngạt thơm nồng
Nghìn năm cỏ vẫn mênh mông ngút ngàn
Canh khuya một bóng trăng tàn
hút Heo ngọn gió một màn trời đêm

Tìm trong ánh bạc trăng êm
Mảnh mai lá mỏng thân mềm liễu tơ
Buâng khuâng dây phút thẫn thờ
Duyên xưa rẽ lối tình giờ gió bay

Lòng riêng thổn thức vơi đầy
Đa mang sầu thảm bóng mây nhạt nhòa
Trăng mờ loang lổ cánh hoa
tương tư trăng ngả Trăng nghiêng đợi chờ

Thẫn thờ với những giấc mơ
Đêm tàn nhật nguyệt bên bờ lung linh
Bây giờ chỉ một bóng hình
Sầu vương men đắng chỉ mình với trăng.


Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn