VÔ TÌNH NHẶT MỘT CÂU THƠ



Vô tình anh nhặt mấy câu thơ
Đem giấu vào tim sợ xóa mờ
Vẫn biết thời gian làm nhạt nét
Nên hoài chải chuốt giọt tình mơ

Vết sầu hư ảo hóa chiêm bao
Mây tím giăng chi nỗi ngọt ngào
Rơi lại bên thềm câu luyến ái
Ngỡ ngàng nhặt vội mộng nao nao

Rong rêu nỡ phủ lối thơ rồi
Sỏi đá trách hờn chợt đắng môi
Gót nhỏ mượn sầu đau cỏ dại
Vô tình trách gió lạc tim côi

Thôi nhé từ đây chẳng đợi chờ
Cố tình ngoảnh mặt lệ hoen thơ
Xem như xa lạ tình hôm ấy
Trả lại muộn màng dạ ngẩn ngơ

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn