CỨ MÃI VÔ TÌNH



“ Vô tình đến- vô tình đi
Vô tình quên- Vô tình nhớ
Có những lúc ta vô tình trăn trở
Để lòng mình bỗng thấy nỗi cô đơn “

Có khi nào anh thật sự dỗi hờn
Vô tình quá , em nào có biết
Vô tình yêu rồi vô tình ly biệt
Vẫn vô tình làm nát trái tim anh….

Dây vô tình tuy thật mỏng manh
Cũng làm rối hồn ta trong nhung nhớ
Từ vô tình bỗng trở thành bỡ ngỡ
Lỡ vô tình….. đứt đoạn cả đường tơ!

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn