SUY TƯ CHIỀU THÁNG TÁM



Từ độ ấy ...! ta xa người mãi mãi
Lãng quên rồi cứ ngỡ đã vùi sâu
Thời gian trôi như nước chảy qua cầu
Ngàn nỗi nhớ yêu mong manh chợt vỡ

Rồi một chiều thu suy tư tháng tám
Heo may về sao nỗi nhớ buồn rơi ?
Ta vu vơ nhặt nhạnh chút ơ thờ
Tưởng đã nhạt ai ngờ tàn tro ...cháy !

Tháng tám ơi ...! tháng tám về vội vã
Chở đêm buồn se sắt ngập hồn ta
Chở ưu tư bối rối ánh trăng tà
Tiếng thở dài... để chiều hoang ngơ ngác

Đã bao lần... lời nỉ non tháng tám
Tháng tám về tháng tám lại ra đi ...

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn