Cô gái bán vải thiều



Nắng nung hừng hực phố phường
Mịt mù gió cuốn, bụi đường, khói xe
Trần trần dưới tán ô che
Em tôi chào bán vải quê giữa mùa.

Nào đâu kẻ ghé, người mua
Mặc em ngậm đắng nuốt chua ....bơ phờ
Được mùa rớt giá, đâu ngờ
Mưu sinh, biết cậy, biết nhờ ai đây..

Nắng mưa, sương gió bấy chầy
Tảo tần khuya sơm hao gầy xác ve
Mà sao cơ cực trăm bề
Chi ra dầy dặn, thu về mỏng manh.

Ước chi, có tán cây xanh
Bóng mây, ngọn gió mát lành ngang qua
Vợi đi mệt nhọc, em ta
Ước chi kẻ lại, người qua ....đoái hoài !

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn