Tôi như chiếc lá bơ vơ
Ngu ngơ lạc giữa hai bờ tỉnh - say
Thấy đêm sờ tối đen tay
Sao nghe họ nói đang ngày sáng trưng
Nghe thật thà rõ sâu nông
Thước nào đo thấu đáy lòng dối gian?
Người khôn chạy trước giành ngoan
Mình khờ vác dại tụt đoàn đua - sau
Dại khôn nào tránh buồn đau?
Kiếm hoài chẳng được mình cầu tỉnh say
Tỉnh say… say tỉnh… tìm ngây
Túi thơ bầu rượu rót đầy ngày vui!
Đăng nhận xét