Loi thoat....





















E


 dè sợ sệt lòng vô định
Nhút nhát băn khoăn sợ chính mình
Ta tự hỏi rằng thân con cóc
Biết khi nào với đuợc quang vinh.


X


oa dịu nổi buồn đêm sẽ khuất
Vững vàng ý chí vuợt khó khăn
Ta tự ngẫm cuộc đời ta khổ
Lối nào ta thoát hết nhọc nhằn.


I


m lặng nơi đây nhìn cơn gió
Lạc về đâu khó thấy đuờng về
Ta tự thấy mình còn yếu đuối
Khiến cho ai cũng trách cũng chê.


T


a đã thấy lối đi phía truớc
Chắc chắn rằng lắm bể chông gai
Đuờng ta đi gập ghềnh muôn lối
Lối ta về rộng bước thênh thang.


Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn