Ừ thì anh nhớ em...!!



 

Khi cuộc sống đầy vất vả phía trước nhưng anh không sợ bởi anh có em bên cạnh trên con đường tương lai ấy... Xa rồi.... Anh luôn cảm ơn cuộc sống khi cuộc sống luôn tạo ra những chia ly để người ta luôn phải nhớ về nhau


Ừ thì anh nhớ em... Chẳng thể dấu được nỗi nhớ trong lòng vào một đêm thứ 7 thức trắng. Không biết giờ này em đang làm gì, có ổn không, công việc, học tập, tình cảm, cuộc sống...mọi điều về em anh chẳng thể biết. Nhói đau trong tim như một vết thương lâu ngày lại tái phát. Hôm nay thứ 7, chiều anh đi cafe cùng bạn bè anh rồi buổi tối trở về nhà. Mọi ngày vẫn trong vòng quay đó, đều đặn...

Ừ thì anh nhớ em... Dẫu biết bao lần tự nhủ lòng mình hãy để quá khứ ngủ yên, không nhớ đến em, đến ngày xưa của chúng ta nữa nhưng anh chẳng thể làm được. Anh yếu đuối quá phải không em?

Ừ thì anh nhớ em... Anh đã tập cho mình một thói quen đi ngoài đường không bao giờ nhìn xung quanh bởi có thể ánh mắt anh vô tình bắt gặp một đôi nào đó đi bên nhau mà họ giống mình ngày xưa, tay trong tay cười hạnh phúc, anh sợ trái tim anh sẽ đau nhói và cảm giác cô đơn sẽ tràn ngập dù anh đang giữa nơi phố xá đông người.

Ừ thì anh nhớ em... Những lúc anh ngồi uống rượu cùng bạn bè anh luôn cố gắng tránh nói về chủ đề tình yêu bởi anh sợ có thể trong cơn say anh lại cầm điện thoại nói chuyện một cách vô thức với chính mình nhưng lại nghĩ là đang nói với em..

Ừ thì anh nhớ em... Mùa mình bên nhau Hà Nội tràn ngập nắng em có nhớ không? Bên em với tiếng cười ròn rã và đó là mùa nắng tràn tình yêu của chúng mình... Ừ thì anh nhớ em... Nhớ mùi hương trên tóc em, trên tay em, nhớ vầng trán, nhớ đôi mắt mở to của em đầy dịu ngọt.

Ừ thì anh nhớ em... Khi cuộc sống đầy vất vả phía trước nhưng anh không sợ bởi anh có em bên cạnh trên con đường tương lai ấy... Xa rồi.... Anh luôn cảm ơn cuộc sống khi cuộc sống luôn tạo ra những chia ly để người ta luôn phải nhớ về nhau, nhưng nếu có thể anh mong sau sự chia ly đó sẽ được ở bên nhau mãi mãi chứ không phải là rời xa mãi mãi... Chúng ta đã có những phút giây hạnh phúc bên nhau nhưng lại không được hạnh phúc bên nhau mãi mãi...đó là số phận em nhỉ? Cảm ơn tình yêu! Tình yêu đã cho anh và em những hạnh phúc và khổ đau, những tiếng cười và nước mắt để mình thấy cuộc sống có thêm nhiều ý nghĩa, để mình biết yêu, biết sống hơn, để anh thấy mình có những phút giây yếu đuối để rồi lại vững vàng hơn trên con đường phía trước...

Ừ thì anh nhớ em... Lá rời cây vì gió cuốn lá đi hay vì cây không giữ lá lại? Cầu mong bình yên sẽ đến với mọi người, với em và với anh!

 

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn