Dòng thơ cuối


Ta đang đi hay chỉ bước vô hồn
Đặt bàn tay thấy tim mình thổn thức
Nhớ nhung nhiều mà nhận có bao nhiêu

Hạnh phúc tình yêu là thiên hà rộng lớn

Ta thừa nhận mình chỉ có một vì sao


Ta chẳng phải Puskin 

Chỉ là chàng sinh viên khờ dại

Yêu thơ người và yêu được như người

Cầu em được người tình như tôi đã yêu em


Hỏi Ngưu Lang thiên đường là gì vậy?

Mà ta nhìn chỉ thấy chút gió mây

Bay ngập ngừng rồi ra đi mãi

Bỏ trên cành sương lạnh ướt tim ai?


Những dòng thơ anh viết cho em 
Anh sẽ gọi là dòng thơ cuối

Để quên đi buổi đầu gặp mặt

Để chôn chặt những gì là ký ức

Cho anh về lại trái tim xưa






Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn