NGƯỜI DƯNG



Trời lạnh rồi, em ở nơi đâu

Có biết mang cho mình áo ấm?

Đừng cười anh tuổi rồi lẩm cẩm

Bởi anh lo, anh nhớ em nhiều


Giờ đây anh mới biết được yêu

Em đã mang đời anh tia nắng

Xóa trong anh những ngày phẳng lặng

Cám ơn lần đi ngược chiều nhau...

 

...Anh sợ không có được lần sau

Để gặp lại người con gái đẹp

Bao đêm vùi mình trên gác xép
Anh vẽ em trong nhớ thương nhiều

 

Biết làm sao, mình đã trót yêu

Nhưng chắc gì người ta hay  biết

Chưa nắm tay, chưa lời tha thiết

Đến cái tên cũng đã nhớ đâu?...

 

Cám ơn trời cho có lần sau

Ôi mắt biếc và làn môi thắm

Ôi run sao khi tay em nắm

Đừng xa anh nữa nhé NGƯỜI DƯNG!

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn