NGƯỜI BUÔN GIÓ

Em vội vã bỏ về miền không gió

Anh đắng cay chấp nhận giao mùa

Gom chút lá tàn Đông xếp lại

Còn tính gì chuyện thắng hay thua

 

Lều thời gian đã toang hoang gió

Mây ngổn ngang  xếp chật cả trời

Tim nhỏ máu, hồn không chỗ bước

Tìm về  đâu vùng nhớ thương ơi!

 

Anh ngơ ngác giữa đồi  lộng gió

Chơi vơi trong vực xoáy nỗi buồn

Nắng Xuân về có làm tan băng giá

Giông tố nào không một giọt mưa tuôn?

 

Có những việc đâu bắt đầu lại được

Đời giản đơn nhưng tình chẳng giản đơn

Ta buôn gió nhưng không ôm nổi gió

Còn lại gì ngoài nhung nhớ nhiều hơn!



 

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn