Chẳng về đâu



Ta vẫn đi con đường chẳng về đâu 
Và đợi mãi một người không hề đến 
Đôi khi vờ ngượng ngùng như lỡ hẹn 
Cúi mặt sâu ôm gượng một mảnh sầu 


Cúi thật sâu mà nào thấy người đâu 
Hai, ba năm gấp lại những nếp nhầu 
Thời gian đủ phai đi bao màu áo 
Có thể rồi ta chẳng nhận ra nhau 


Thân bỗng nhẹ như bọt bèo trên cạn 
Thả theo giòng hờ hững chuyện hợp, tan 
Mây cứ bay gió cứ thổi ngút ngàn 
Ta đứng ngẩn, đợi một người không đến... 

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn