Rượu một chén đêm xuân dài sóng sánh
Tôi mơ màng nhìn một hóa hai ba
Thấy nỗi lòng tựa sóng cuộn phong ba
Xuân thao thức một mình ta nghiêng chén
Bóng đèn phố đêm chênh chao bẽn lẽn
Canh giấc nồng cho thôn xóm ngủ yên
Nhìn trong phòng mọi thứ đã ngả nghiêng
Tiếng gà ai gáy lúc gần lúc tỏ
Màn sương xuống ướt đầm cây cỏ
Xuân ùa về cánh cửa sổ đung đưa
Chẳng biết mưa lòng hay mưa của mưa?
Mà vạt áo đã đổi sang màu sẫm
Trời càng khuya men nồng càng ngấm
Sóng sánh đêm chén cũng ngả nghiêng say.....
Đăng nhận xét