“Xin hãy tặng nhau” những gì đã mất
“Khúc giao mùa” giờ cũng nhạt dư âm
Có còn ai trong cuộc sống thăng trầm
Sẽ ngồi lại bên ta “chiều hoang vắng”
Xuân tháng hai, những ngày dài thinh lặng
Ly rượu vui còn đọng lại giọt buồn
Nắng nhạt nhòa trên những hạt mưa tuôn
Xuân hờ hững đến bên đời giông bão
Ta ngồi dựa khung trời buồn da diết
Đường ngược xuôi bao nỗi nhớ rụng đầy
Lời thơ tình nào vang vọng chân mây
Cho ta trôi vào sát bên hạnh phúc
Xin tặng em những ngày vui đã mất
Cho ta còn ngơ ngẩn đến ngàn sau
Xuân tháng hai quanh quẩn giấc mơ sầu
Khi tỉnh dậy viết bài thơ luyến tiếc...
Đăng nhận xét