Đêm đông vẫn có trăng rằm
Trăng soi chén nước, bóng nằm lung linh
Những là kia cảnh, đây tình
Bên người, bên nước, bên hình trăng quê
Cho lòng một tỉnh, mười mê
Bẵng quên cái rét não nề đêm đông
Vui sao chén nước trùng phùng
Yêu sao làng xóm, ruộng đồng quê ơi
Nơi tiên cảnh, có gì vui?
Sao bằng ta bạn, chén vơi, chén đầy.
Đăng nhận xét