Phố vắng đêm buồn lòng lắng lo
Trong lòng bỗng thấy rối tơ vò
Côvid sao như chạy vòng vo
Gạo tiền âu lo ai thấu hiểu…
Ai thấy Côvid nó nằm đâu?
Để cho ai nấy lắng lo rầu
Đi nhanh về lẹ bao bức bối...
Nhốt mình như vậy! Biết bao lâu?
Mong cho nạn này chóng qua mau
Biết bao đôi mắt đã nhạt màu
Khổ đau bức bối trong từng ngõ
Bụng xót chân rời, miệng suýt xoa
Bao giờ gió lặng Côvid tan?
Niềm vui khí thế lại dâng tràn
Công việc ngoài kia lo chạy tiếp
Lòng tươi hoa nở, hết thở than…
Đăng nhận xét