Lòng người bạc trắng như vôi
Mất ăn , mất ngủ , đứng ngồi nào yên ?
Vườn thơ mất dấu đôi chim
Nghe mùa xao xác ưu phiền đầy vơi
Lòng người mới tưởng biển khơi
Thả vu vơ mộng , rong chơi miệt mài
"Ếch ngồi đáy giếng " buồn thay!
Mắt nhìn méo mó ngắn , dài xa xôi
Lòng người bóng gió cạn lời
Trái tim khép cửa gõ thời gian trôi
Ngẫu nhiên vật đổi sao dời
Vác khiêng trái đất ngẫm cười tủi thân
Lòng người lá úa thềm sân
Bài thơ lục bát cặp vần ở đâu ?
Rảnh rang đẽo gọt gieo sầu
Bóng xưa gốc rễ ăn sâu đáy hồn....
Đăng nhận xét