Người ở lại có bao giờ Vui...


Trong suốt cuộc đời, ta phải mở rất nhiều cánh cửa.

Có những cánh cửa cứ ngỡ nó dành cho mình, nhưng khi mở ra đi vào bện trong mới biết không phải, ... đành khép lại.

Và cũng có những cánh cửa biết nó không phải của mình, mình không được phép mở, thế mà .... vẫn cố mở để rồi một ngày nào đó bật cả máu tim ra để cố gắng đóng lại, đau xót lắm..

Mỗi cánh cửa ta mở ra và khép lại là cả một phần đời của ta trong đó,

chắt chiu từng chút, từng chút một để rồi một ngày nào đó hoang phí và cạn kiệt.

Ta cũng đang vắt hết mình ra để rồi cạn kiệt..

Có những người ngỡ rằng đã rất hiểu mình,

chợt một ngày nhận ra .... chẳng hiểu gì hết, đau nhói trong tim..

Có những thứ ngỡ đã thuộc của mình,

bỗng một sáng thức dậy chợt nhận ra mình tay trắng, tan nát cõi lòng...

Và cũng có những thứ biết không thuộc về mình,

nhưng vẫn thử chạm vào nó để rồi nuối tiếc và dằn vặt...

Có những điều, biết là tốt cho mình,

nhưng con tim có lý lẽ riêng của nó,

đành nhìn nó lặng thầm bước đi,

cũng thấy đau cho mình và cho người lắm..

P/S : Cuộc đời là cho và nhận, bao giờ mình sẽ nhận đây ??

Hôm nay, ta cảm thấy mình cô đơn quá, cô đơn ngay cả xung quanh mình vẫn nhộn nhịp ...


Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn