Sáng hôm nay

 

Sáng hôm nay, đọc thơ nghe rất lạ
 Hai tâm hồn hình như đã ... nhớ nhau 
 Từng lời thơ, ôi, sao quá ngọt ngào 
 Như đã hẹn một thuở nào xa lắm 

 Dang đôi tay hứng vào muôn tia nắng 
 Nghe ấm lòng ngỡ em cạnh bên anh
 Gọi thì thầm, e ngại gió hờn ghen
 Làm cho mộng không còn nguyên vẹn nữa

 Đừng em nhé, đừng bao giờ em hứa 
 Trong đời này yêu chỉ có anh thôi 
 Lời vội vàng theo ngọn gió, phai phôi
 Anh sẽ khóc ở bên đời hiu quạnh

 Hãy yêu anh trong trái tim, sâu đậm
 Không bằng lời mà bằng những nhịp chung 
 Để mai sau dù mái tóc bạc dần
 Tim vẫn đỏ, mình vẫn gần nhau mãi 

 Sáng hôm nay, lòng không còn trống trải
 Cảm ơn đời hãy còn đấy, tình yêu!
 Đông có về, dù hoa tuyết rơi nhiều 
 Anh không lạnh khi nâng niu tình ấm ...

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn