Sự khác biệt giữa 3G và 4G



4G – công nghệ của tương lai

4G là công nghệ truyền thông không dây thứ tư, cho phép truyền dữ liệu với tốc độ 100MB/s trong khi đang di chuyển và có tốc độ 1GB/s khi người sử dụng cố định.

Sự khác biệt giữa 3G và 4G

Hiện nay, công nghệ 3G cho phép truy cập Internet không dây và các cuộc gọi có hình ảnh. 4G được phát triển trên các thuộc tính kế thừa từ công nghệ 3G. Về mặt lý thuyết, mạng không dây sử dụng công nghệ 4G sẽ có tốc độ nhanh hơn mạng 3G từ 4 đến 10 lần. Tốc độ tối đa của 3G là tốc độ tải xuống 14Mbps và 5.8Mbps tải lên. Với công nghệ 4G, tốc độ có thể đạt tới 100Mbps đối với người dùng di động và 1Gbps đối với người dùng cố định.

Các công nghệ cơ bản trên nền tảng 3G, bao gồm WCDMA, EV-DO, và HSPA. Hiện nay, khi mới triển khai, nhiều nhà mạng đã đặt tên cho công nghệ mới là 4G kết hợp các chuẩn công nghệ như LTE, WiMax và UMB. Tuy nhiên, những công nghệ này mới chỉ dùng ở mức trước 4G hay chỉ là 3.9G; chưa có công nghệ nào thật sự là 4G.

Đến nay, công nghệ 3G ngày một phát triển và đang từng bước hoàn thiện, trong 4G là công nghệ của tương lai bởi tốc độ truy cập chưa thể đáp ứng tốc độ thật sự mà chuẩn này đưa ra. Các nhà mạng sẽ phải mất nhiều công sức nữa mới có thể đạt được tốc độ “khủng” của 4G

4G – Những công nghệ tiên phong

Trong số những công nghệ tiên phong trong lĩnh vực 4G, phải kể đế LTE, UMB và WiMax. Cả 3 đều sử dụng công nghệ ăng ten mới, qua đó cải thiện tốc độ và khoảng cách truyền dẫn dữ liệu. Tuy nhiên, 3 công nghệ này vẫn được xem như những công nghệ tiền 4G.

IEEE 802.16m (WiMAX): IEEE 802.16m, hay còn gọi là WiMAX được phát triển từ chuẩn IEEE 802.16e của Viện kỹ thuật điện và điện tử. Công nghệ này hỗ trợ tốc độ truyền dữ liệu lên tới 100 Mb/s cho các ứng dụng di động và có thể lên tới 1Gb/s cho các người dùng tĩnh.

Hãng Intel đang dẫn đầu về đề xuất sử dụng và phát triển WiMAX cho hệ thống 4G, cùng với sự hợp tác của Alcatel-Lucent, AT&T, Motorola, Nokia, Samsung và Sprint Nextel.

LTE (Long-Term Evolution): 4G LTE được phát triển từ 3GPP, nền tảng của công nghệ viễn thông GSM (Global System for Mobile Communications).

LTE sử dụng tần số một cách linh động, có thể hoạt động ở băng tần có độ rộng từ 1,25 MHz cho tới 20 MHz. Tốc độ truyền dữ liệu lớn nhất (về lý thuyết) của LTE có thể đạt tới 250 Mb/s khi độ rộng băng tần là 20 MHz.

Thực tế cho thấy, hầu hết các hãng sản xuất thiết bị viễn thông hàng đầu thế giới: Alcatel-Lucent, Ericsson, Motorola, Nokia, Nokia Siemens Networks, Huawei, LG Electronics, Samsung, NEC, Fujitsu... đã bắt tay với các nhà mạng lớn trên thế giới (Verizon Wireless, AT&T, France Telecom-Orange, NTT DoCoMo, T-Mobile, China Mobile, ZTE...) thực hiện các cuộc thử nghiệm quan trọng trên công nghệ LTE và đã đạt những thành công đáng kể.

UMB (Ultra Mobile Broadband): UMB được các tổ chức viễn thông của Nhật Bản, Trung Quốc, Bắc Mỹ và Hàn Quốc cùng với các hãng như Alcatel-Lucent, Apple, Motorola, NEC và Verizon Wireless phát triển từ nền tảng CDMA.

UMB có thể hoạt động ở băng tần có độ rộng từ 1,25 MHz đến 20 MHz và làm việc ở nhiều dải tần số, với tốc độ truyền dữ liệu lên tới 288 Mb/s cho luồng xuống và 75 Mb/s cho luồng lên với độ rộng băng tần sử dụng là 20 MHz. Qualcomm là hãng đi đầu trong nỗ lực phát triển UMB, mặc dù hãng này cũng đồng thời phát triển cả công nghệ LTE.

Hiện nay, mới chỉ có điện thoại HTC EVO 4G hứa hẹn ra mắt trong hè này có thể sử dụng công nghệ 4G (mặc dù trước đó HTC đã sản xuất 1 smart phone WiMax 4G khác cho một mạng viễn thông ở Nga nhưng model này không phổ biển). Hãng Sprint tuyên bố sẽ phân phối độc quyền mẫu điện thoại 4G thứ 2 Samsung Epic 4G song cũng chưa có thông tin chính thức về ngày ra mắt của model này.

Ngoài ra hãng Verizon cũng dự kiến sẽ phân phối những LTE phone đầu tiên vào giữa năm 2011. Giới công nghệ cũng đang hi vọng nhà mạng này sẽ bán một phiên bản CDMA của iPhone hỗ trợ 4G.

4G trong tương lai

Cho đến nay, chưa có một chuẩn nào rõ ràng cho 4G được thông qua. Ngay cả 3 công nghệ nêu trên cũng vẫn chỉ được coi là tiền 4G, có vai trò quan trọng giúp xây dựng các chuẩn 4G trong thời gian tới.

Theo dự đoán, khu vực châu Phi, Mỹ La tinh, Hàn Quốc và Mỹ sử dụng phổ biến CDMA, vì vậy các nhà khai thác đang hướng mạng của họ phát triển lên theo UMB. Với các quốc gia châu âu, phần lớn sử dụng GSM, vì thế họ đang hướng phát triển mạng theo LTE. Các nhà cung cấp dịch vụ viễn thông còn lại của thế giới nhiều khả năng sẽ phát triển mạng theo WiMAX II. Tuy nhiên, tất cả mới chỉ là những dự đoán và việc đẩy mạnh 4G sẽ không xảy ra cho tới khi các tiến trình chuẩn hóa được thực hiện và các nhà đầu tư thu hồi được vốn mà họ đã đầu tư cho 3G và 3,5G.

3G Vs 4G: Sự khác biệt là gì?

Bạn đang có dự định mua 1 chiếc smartphone mới và bạn đang chưa hiểu rõ sự khác biệt giữa 3G và 4G là gì. Đây là những thuật ngữ đơn giản nhất để giải thích cho bạn.

3G và 4G vẫn được xem là những thuật ngữ bí ẩn trong từ điển công nghệ di động mà ắt hẳn không phải bất kỳ người dùng smartphone hay tablet nào cũng hiểu.

Trước tiên "G" là để giải thích cho một thế hệ công nghệ di động được cài đặt trong điện thoại và mạng di động. Mỗi thế hệ "G" cung cấp cho  người dùng những dòng điện thoại mới hơn và nâng cấp cho các mạng đắt tiền hơn. Khá đơn giản với 1G và 2G nhưng đã phức tạp hơn ở thế hệ 3G.

Xuất hiện lần đầu tại Mỹ vào năm 2003. 3G cho phép người dùng có thể sử dụng Internet ở tốc độ tối thiểu là 144Kbps và mang đến băng thông rộng hơn cho di động.

Với sự ra đời của 4G đã cho phép người dùng sử dụng với tốc độ nhanh và mạnh hơn. Tuy nhiên, không phải hoàn toàn là như vậy với bất kỳ mạng 4G nào.

4G WiMAX của Sprint là hầu như luôn luôn nhanh hơn so với mạng 3G CDMA. Tuy nhiên, AT & T 3G HSPA có thể nhanh hơn so với LTE 4G MetroPCS. Điều này là tuỳ thuộc vào nhà cung cấp dịch vụ của bạn.

Nếu bạn thích lướt web và đặc biệt là video, 4G có thể là thiên đàng. Nếu bạn kết nối một máy tính xách tay để liên kết điện thoại di động của bạn, 4G tạo nên sự khác biệt rất lớn.
Cũng giống như các thuật ngữ 2G hay 3G, 4G chỉ là một từ viết tắt của cụm từ "fourth generation" (thế hệ thứ 4) để thuận tiện cho các chương trình marketing của các nhà mạng. Dịch vụ viễn thông hay kết nối không dây sử dụng công nghệ này thực ra rất khác biệt nhau và phụ thuộc nhiều vào hạ tầng và các yếu tố khác của các nhà cung cấp dịch vụ nhưng thông thường, một mạng không dây sử dụng công nghệ 4G sẽ có tốc độ nhanh hơn mạng 3G từ 4 đến 10 lần.

3G hiện tại là phương thức kết nối tốt nhất thế giới dành cho điện thoại di động, đặc biệt truy cập internet cho di động. Chuẩn công nghệ 3G là bước tiến lớn trong nền công nghiệp sản xuất điện thoại di động. 4G có nghĩa là thế hệ thứ tư được phát minh. Đó là một tập hợp các chuẩn được phát triển trên các thuộc tính kế thừa từ công nghệ 3G.
Điểm khác biệt lớn nhất là việc kết hợp các công nghệ trên nền tảng 3G, bao gồm WCDMA, EV-DO, và HSPA. Mặc dù nhiều công ty di động đã nhanh chóng đặt tên cho công nghệ của họ là 4G kết hợp các chuẩn công nghệ như LTE (Long Term Evolution), WiMax và UMB, không cái nào thật sự là 4G. Những công nghệ này mới chỉ là “trước – 4G” hoặc 3.9G.
Tốc độ 4G có nghĩa là vượt xa so với 3G. Tốc độ tối đa của 3G là tốc độ tải xuống 14Mbps và 5.8Mbps đẩy lên. Để đạt tới công nghệ 4G, tốc độ phải đạt tới 100Mbps đối với người dùng di động và 1Gbps đối với người dùng cố định. Chính vì vậy tốc độ này chỉ có thể đạt được với mạng nội bộ LANs.
Điểm thay đổi khác biệt trong công nghệ 4G là chỉ sử dụng chuyển mạch gói mà không kết hợp giữa chuyển mạch kênh và chuyển mạch gói như công nghệ 3G. Chuyển mạch kênh là công nghệ cũ đã được sử dụng trong các hệ thống điện thoại một thời gian dài. Nhược điểm của công nghệ này là việc lưu trữ tin trong suốt thời gian kết nối.

Chuyển mạch gói là công nghệ sử dụng phổ biến trong mạng máy tính. Với chuyển mạch gói các gói tin chỉ được sử dụng khi mà thông tin được gửi đi. Hiệu quả của việc sử dụng chuyển mạch gói cho phép các công ty sản xuất di động giảm thiểu tối đa băng thông đàm thoại. Công nghệ 4G không còn sử dụng kỹ thuật chuyển mạch kênh với cả các cuộc gọi “voice calls” qua mạng và các cuộc gọi truyền hình. Tất cả các thông tin truyền đi được đóng gói để đạt được tốc độ cao.
Chính vì vậy công nghệ 3G là công nghệ phổ biến và đã được khẳng định trong khi 4G là công nghệ của tương lai do tốc độ truy cập chưa thể đáp ứng tốc độ thật sự mà chuẩn này đưa ra.
Các cơ quan tiêu chuẩn viễn thông thường đặt ra tiêu chí “chính thức” của dịch vụ 4G và các nhà mạng thì quảng cáo rầm rộ tốc độ “khủng” của 4G mà thế giới sẽ còn phải mất nhiều năm nữa mới có thể đạt được mức đó.

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn