I.Metrics
Routing protocols sẽ chọn route nào đc đánh giá là tốt nhất(best route) đến mối subnet. Việc lựa chọn này dựa vào việc route nào có metric càng nhỏ thì được đánh giá là càng tốt.
Với mỗi giao thức thì lại có cách đánh giá riêng về metric. Ví dụ, với RIP thì đánh giá qua số lượng router(hop count) phải đi qua để đến subnet đích. Còn đối với OSPF, EIGRP thì lại khác.
RIP(v1&v2): đánh giá dựa vào hop count tức là số router(hop) phải đi qua để đến được subnet đích. Càng ít hop phải đi qua thì route đó càng được đánh giá là tốt hơn.
OSPF: đánh giá dựa vào giá trị cost. Dựa vào tổng cost trên mỗi interface.Gía trị cost được thiết lập mặc định theo từng giá trị bandwidth của interface. Cost được tính bằng công thức
Gía trị cost của interface có thể thay đổi được, tùy theo yêu cầu quản trị
EIGRP: dựa vào 4 thông số chính là:
1. Bandwidth
2. Delay
3. Load
4. Reliability
Cùng xem một ví dụ:
Trong hình trên, ta sẽ xem xét việc lựa chọn route dựa vào metric của 2 giao thức là RIP và EIGRP. Mục tiêu của S1 là tìm route tốt nhất để đến subnet 10.1.1.0. Với RIP, nó sẽ chọn route là đi từ S0 để đến subnet đích vì lúc này, số hop phải đi qua là thấp nhất(tốt nhất).
Đối với EIGRP, việc tính toán cost lại khác. EIGRP sẽ chọn đi ra S1, qua router C để đến subnet 10.1.1.0. EIGRP chọn route này bởi vì bandwidth đi qua S1 là cao nhất(tốt nhất).
Lưu ý rằng, giá trị bandwidth được thay đổi cho từng interface ko nói lên bandwidth thật mà chỉ là giá trị để IOS nhìn vào đó, đánh giá route.
II.Administrative Distance
Vấn đề nảy sinh ra AD đó là sử dụng nhiều giao thức với nhau. Tức là ko phải một tổ chức nào cũng chỉ sử dụng một giao thức cho mạng của mình. Họ có thể sử dụng cùng lúc nhiều giao thức để đảm bảo việc truyền thông. Nếu trong một mạng sử dụng nhiều giao thức như vậy, nảy sinh ra vấn đề là bảo đảm thông tin của giao thức này vẫn phải được giao thức kia hiểu và truyền tải được. Gỉa dụ, sử dụng RIP và EIGRP thì khi đó, ít nhất một router sẽ phải chạy cả 2 giao thức là RIP và EIGRP. Khi đó, router này có thể lấy thông tin từ RIP để quảng bá cho EIGRP và ngược lại. Qúa trình này được gọi là redistribution-nôm na có thể hiểu là "tái phân phối".
Lúc này, việc đánh giá route tốt nhất ko còn là dựa vào Metrics nữa vì mỗi giao thức có cách tính khác nhau. Không thể chọn ra được một route tốt nhất để đến một subnet dựa vào Metric nữa. Khi đó, IOS phải sử dụng đến một giá trị gọi là AD. AD là một con số mà nói lên được độ tin cậy của một giao thức. Con số này càng nhỏ thì càng tốt. Mỗi giao thức có một giá trị AD mặc định:
Bảng trên cho thấy giá trị AD mặc định tương ứng của mỗi giao thức.
Gía trị AD có thể chỉnh sửa trong câu lệnh cho router học route.
Ta có thể thay đổi AD của static route như trên.
Routing protocols sẽ chọn route nào đc đánh giá là tốt nhất(best route) đến mối subnet. Việc lựa chọn này dựa vào việc route nào có metric càng nhỏ thì được đánh giá là càng tốt.
Với mỗi giao thức thì lại có cách đánh giá riêng về metric. Ví dụ, với RIP thì đánh giá qua số lượng router(hop count) phải đi qua để đến subnet đích. Còn đối với OSPF, EIGRP thì lại khác.
RIP(v1&v2): đánh giá dựa vào hop count tức là số router(hop) phải đi qua để đến được subnet đích. Càng ít hop phải đi qua thì route đó càng được đánh giá là tốt hơn.
OSPF: đánh giá dựa vào giá trị cost. Dựa vào tổng cost trên mỗi interface.Gía trị cost được thiết lập mặc định theo từng giá trị bandwidth của interface. Cost được tính bằng công thức
cost = 10^8 / bandwidth (đơn vị bps-bit per second)
Gía trị cost của interface có thể thay đổi được, tùy theo yêu cầu quản trị
EIGRP: dựa vào 4 thông số chính là:
1. Bandwidth
2. Delay
3. Load
4. Reliability
Cùng xem một ví dụ:
Trong hình trên, ta sẽ xem xét việc lựa chọn route dựa vào metric của 2 giao thức là RIP và EIGRP. Mục tiêu của S1 là tìm route tốt nhất để đến subnet 10.1.1.0. Với RIP, nó sẽ chọn route là đi từ S0 để đến subnet đích vì lúc này, số hop phải đi qua là thấp nhất(tốt nhất).
Đối với EIGRP, việc tính toán cost lại khác. EIGRP sẽ chọn đi ra S1, qua router C để đến subnet 10.1.1.0. EIGRP chọn route này bởi vì bandwidth đi qua S1 là cao nhất(tốt nhất).
Lưu ý rằng, giá trị bandwidth được thay đổi cho từng interface ko nói lên bandwidth thật mà chỉ là giá trị để IOS nhìn vào đó, đánh giá route.
II.Administrative Distance
Vấn đề nảy sinh ra AD đó là sử dụng nhiều giao thức với nhau. Tức là ko phải một tổ chức nào cũng chỉ sử dụng một giao thức cho mạng của mình. Họ có thể sử dụng cùng lúc nhiều giao thức để đảm bảo việc truyền thông. Nếu trong một mạng sử dụng nhiều giao thức như vậy, nảy sinh ra vấn đề là bảo đảm thông tin của giao thức này vẫn phải được giao thức kia hiểu và truyền tải được. Gỉa dụ, sử dụng RIP và EIGRP thì khi đó, ít nhất một router sẽ phải chạy cả 2 giao thức là RIP và EIGRP. Khi đó, router này có thể lấy thông tin từ RIP để quảng bá cho EIGRP và ngược lại. Qúa trình này được gọi là redistribution-nôm na có thể hiểu là "tái phân phối".
Lúc này, việc đánh giá route tốt nhất ko còn là dựa vào Metrics nữa vì mỗi giao thức có cách tính khác nhau. Không thể chọn ra được một route tốt nhất để đến một subnet dựa vào Metric nữa. Khi đó, IOS phải sử dụng đến một giá trị gọi là AD. AD là một con số mà nói lên được độ tin cậy của một giao thức. Con số này càng nhỏ thì càng tốt. Mỗi giao thức có một giá trị AD mặc định:
Bảng trên cho thấy giá trị AD mặc định tương ứng của mỗi giao thức.
Gía trị AD có thể chỉnh sửa trong câu lệnh cho router học route.
Ta có thể thay đổi AD của static route như trên.
Đăng nhận xét