Đã thấy hè sang thấy bẽ bàng
Cánh hoa trong gió nhụy hoa vàng
Hương hoa còn chút xuân thì muộn
Chiều tới mênh mang thấy nhớ nàng!
Phiêu diêu lạc bước con đường cũ
Ghế lạnh công viên thiếu một người
Lặng lòng nghĩ tới hơi thở đó
Không gian như vẳng một tiếng cười!
Đăng nhận xét