Nghiền ngẫm suy tư cái sự đời Mênh mang bờ bến giữa dòng trôi Tồn sinh cõi thế đâu vinh nhục Cháy bỏng hồn tôi giữa đất trời Trắng mắt thâu đêm cùng suy nghĩ Nặng lòng suốt sáng đến rã rời Trăm năm chẳng thể đời ta phí Chẳng để hoang vu phủ kiếp người ....
Đăng nhận xét