Dạ thưa, em cũng nhà quê
Một thời cày cuốc nón mê lội đồng
Giời cho làm kiếp đàn ông
Dại yêu chẳng biết ai không có tình
Dạ thưa, đành tự thương mình
Chiếu thơ ta rải chõng tre sau nhà
Mấy câu Lục Bát ư a
Ai yêu thì ghé, ai qua thì mời
Dạ thưa, mừng khách đến chơi
Nhân trần thay rượu đầy vơi vui buồn
Bánh đa, bánh đúc có khuôn
Chung tình ai nỡ bán buôn bao giờ
Dạ thưa, cái tội… mộng mơ
Ơn giời nên thích làm thơ mỗi ngày
Trót đam mê hết kiếp này
Nổi chìm mới biết sông đầy, biển sâu…
Đăng nhận xét