ĐỔI THAY


Có khi nào trên lối về xa vắng?
Ta thẫn thờ nhìn chiếc lá vàng rơi...
Đời bon chen phút giây nào tĩnh lặng?
Nhìn lại mình trong những tháng năm trôi?

Từng bước đi với buồn vui cô lẻ,
Trên lối về hối hả với Đời trôi.
Với áo cơm, tiền tài và danh lợi...
Có khi nào ta trở lại với lòng ta?

Khi dừng lại thì dòng đời xô ngã,
Khi bước đi cúi mặt chẳng dám nhìn!
Ai đã giết tâm hồn và ánh mắt?
Đem thước đo cuộc sống với đồng tanh?

Nếu ngày mai anh xa cơ, lỡ bước...
Kẻ khinh thường, kẻ nói bâng quơ,
Kể người quen gần kề thân thiết
Cũng có khi quay mặt làm ngơ.

Ta đi đâu giữa bốn bề gió lạnh?
Chiếc lá thu rơi, rơi lặng xuống thềm...
Mùa vẫn thế xanh tươi rồi tàn lụi,
Chỉ có con người thay đổi, đổi thay.

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn