Buồn ơi...giã biệt!




Thả buồn xuống tận đáy sông
Hãy theo con nước ruổi rong suốt ngày
Đời ta trăm nẻo đắng cay
Nên buồn cứ phải quắt quay nỗi niềm

Cùng đàn cá quẫy trốn tìm
Cùng nghe sóng vỗ êm đềm bên tai
Buồn ơi chớ có u hoài
Xa vần thơ khóc lạc loài tháng năm

Một mình ta bước âm thầm
Nghe trong tiền kiếp xa xăm gọi về
Ngỡ chừng đi giữa cơn mê
Bước chân rời rã bộn bề mối tơ

Chia tay hồn bỗng ngẩn ngơ
Nhớ hoài nhớ mãi vần thơ trĩu buồn!

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn