Đêm vắng



Trong đêm vắng, mình tôi ngồi thinh lặng
Nữa cuộc đời... được, mất là gì chăng...???
Nào phải tôi không một chút băn khoăn
Khi cất bước... trên đường đời cay đắng...!!!

Người... người ơi...!!! tôi hai bàn tay trắng
Làm được gì...??? khi tầm với còn xa
Tôi nhỏ bé, giữa trời biển bao la
Giữa sa mạc... tôi chỉ là hạt cát

Người... người ơi...!!! tôi làm gì đổi khác
Bản thân mình... giữa cuộc sống bon chen...???
Xung quanh tôi toàn bằng hữu thân quen
Nhưng cảm giác sao nghe xa lạ quá...!!!

Có những lúc... ngỡ tim mình là đá
Sống lạnh lùng trước đắng chát, chua ngoa
Nhưng người ơi...!!! tôi vẫn thịt, vẫn da
Đau... đau lắm...!!! nhưng vẫn cười, vẫn nói

Tôi vẫn thích một mình trong đêm tối
Khi trở về hiện thực bản thân tôi
Ngồi ngẫm nghĩ cuộc đời sao như vội
Cố thay đổi... những tháng ngày bước trôi ...

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn