Mùa gió bấc

 


Mùa đông gió bấc thổi hiu hiu

Man mát tâm hồn cũng quạnh hiu

Chợt thấy lòng này sao trống vắng

Bồn chồn xao xuyến nhớ người thương


Một mình ôm lấy nỗi cô liêu

Thương nhớ tràn đầy chẳng thể tiêu

Đau xót vô vàn tim nhức nhói

Yêu người tha thiết biết bao nhiêu


Sông lạnh đò khuya vắng lặng đưa

Rì rào sóng vỗ bỗng say sưa

Đợi người khách cũ hoài không thấy

Hỏi gió đôi lời có thấy chưa?

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn