YÊU EM THỊ NỞ

Người bảo được - Kẻ bảo không

Chỗ nào là chỗ cậy trông bây giờ?

Cỏn còn con mảnh tình mơ

Nhẽ nào nghe xúi hững hờ bỏ qua

 

Lỗi lầm nào tại người ta

Nhỡ tay nên Mụ nặn ra thế này


Cũng được đầy đủ là may


Ta không thương nữa, hoa này ai thương?


 

Hoa đẹp chưa chắc có hương


Em: Công... ngôn, hạnh mọi đường chỉn chu

Ta đây đã quyết mặc dù....


Đầu lắm kẻ lắc, gật gù cũng đông!







 

Nhỡ tay nên Mụ nặn ra thế này

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn