ÔM ĐÊM




Khi em dừng chân lại

và thôi hết yêu anh

Là khi anh đã biết

Cuộc tình sắp lãng quên
 

Khi lời nói dịu êm

Mắt em nhìn chỗ khác 

Là nỗi buồn man mác

Đang hiện hữu lòng anh
 

Sóng lòng đang dâng lên

Cho chiều buông mây xuống

Lời chia tay sao muộn

Khi mùa Hè mới sang?
 

Phượng nào đã ra hoa?

Cháy hết thời nhung nhớ.

Có nụ hoa hé nở

Chưa kịp cháy hết mình!
 

Anh với Đêm lặng thinh

Ôm nhau rồi tự hỏi

Em cũng không hề nói 

Chỉ tình cứ lặng trôi?
 


Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn