Hoài niệm



Có con đường ai đã đặt tên
Cho người ở lại không quên người phương đó
Có tình yêu nhẹ nhàng như cơn gió
Gió vô tình gió đến rồi đi

Trái tim ơi còn đó những khắc ghi
Để người nào tuổi xuân đầy mơ mộng
Lời hẹn ước gửi trao chiều gió lộng
Hứa thật nhiều rồi cũng chóng quên mau

Tôi lặng thầm đứng giữa màn mưa ngâu
Đưa tà áo lau khô dòng nước mắt
Khóc trong mưa để người không biết được
Không yếu mềm tôi chẳng khóc đâu ai

Kỉ niệm nào xin gửi lại hư vô
Cho nắng ấm hong khô dòng lệ cũ
Biết vẫn đau nhưng dặn lòng tự nhủ
Xem như là một giấc ngủ mơ hoa


Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn