Lời ru tình trăm năm




Mặt trời gác đỉnh núi,
Hoàng hôn bóng xế rồi.
Hí trường vào đoạn cuối,
Sao tình còn nỗi trôi?

Sóng vỗ ngàn trùng khơi,
Mịt mù giăng bến đổ,
Ngả ba đời hư vô,
Biết ai ngoài chân trời?

Núi đắng cay đầy vơi,
Buồn vui từng nếm trải,
Sao ta còn tiếc mãi,
Người tình vượt tầm tay?

Đóa hồng nhung khả ái,
Đầu xuân gặp bên đường,
Bỗng làm ta trẻ lại
Hương tình luôn vấn vương.

Kỷ niệm chìm khói sương,
Vẫn nhớ dáng em nằm,
Trầm luân trong nghiệp chướng,
Sao gọi là tri âm?

Lời ru tình trăm năm,
Tim vẫn còn để ngỏ,
Hy vọng duyên nồng thắm,
Khi trời tan mưa gió


Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn