NGU NGƠ




Anh ngu ngơ như cỏ ven đường 

Gót chân son vô tình em dẫm nát 
Để bâng khuâng thời xưa câu hát 
Thành giọt buồn đọng giữa hồn anh 

Kim đồng hồ chẳng bao giờ quay ngược 
Mỏi mắt chờ kỷ niệm chẳng về tay 
Bâng khuâng hát một câu thơ cũ 
Vút ngang trời một cánh chim bay 

Mây vẫn thế - vô tình cuối phố 
Thờ thẫn hái một cánh hoa lay 
Bước lang thang tâm hồn vô định 
Đường đi về lại có kẻ say.

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn